0 Comments

Chinh Phu kể về Đi Mạt Mạt, cô là chủ của mã trường Đinh Gia nổi tiếng nhưng cô chỉ mới mười tám cái xuân xanh!

giới thiệu truyện ngôn tình Chinh Phu

Tác giả: Chu Ánh Huy
Thể loại: ngôn tình, nam cường nữ cường, cổ đại

Trích đoạn truyện Chinh Phu

Gió lớn cao cường, thổi quét trên một cánh đồng mênh mông và mênh mông.

nằm phí trong tiếng gáo thét của gió, một con ngựa màu nâu từ vùng quê bên kia chạy tới.

Người có thuật cưỡi ngựa điêu luyện bên trên sườn lưng ngựa, chạy băng băng nhanh như chớp bên trên đoạn đường, y hệt như là muốn tuyên chiến và cạnh tranh tốc độ với cuồng phong (gió lớn), vốn dĩ là còn có một con ngựa màu nâu đuổi theo ở phía sau, nhưng đã trở nên bỏ xa trong giây lát.

Khoảng chừng một phút sau, con ngựa màu nâu đến dưới một góc cây đại thụ cao lớn tươi tốt.

Đinh Mạt Mạt ghìm cương ngựa lại, quay đầu lại nhìn. Ánh sáng rực rỡ tỏa nắng của mặt trời lúc ban ngày xuyên thẳng qua cành lá Si Lạc, chiếu rọi lên dung nhan xinh đẹp của nàng.

Nàng có khuôn mặt đẹp tươi, nước da màu mật ong sáng loáng trông rất trẻ trung và tràn trề sức khỏe, tuy rằng có ngũ quan sắc sảo and xinh đẹp, nhưng ánh nhìn lại phát ra một chút anh khí( khí khái hào hùng) mà một tiểu thư khuê cát ít khi có được.

Mới vừa tròn mười tám tuổi, đang lúc thanh xuân, không chỉ có thân thể mềm mịn và mượt mà yểu điệu, dung mạo xinh đẹp độc nhất vô nhị, giờ phút này nàng cầm dây cương ở bên trên sườn lưng ngựa, cả người lại càng hiện ra thần thái sáng láng, mắt chói đến phi phàm.( lạ thường)

Nhưng nếu là kẻ đến từ bên phía ngoài, cho dù là ai ai cũng không nghĩ ra một cô nương trẻ tuổi & xinh đẹp như vậy, đó là chủ tử đương gia của “Mã Trường Đinh gia” có tiếng tăm lừng lẫy ở một dãy Đông Bắc.

Hơn hai năm kia, thân phụ của nàng là Đinh Kiến Phương không may mắc phải bệnh nặng nên qua đời, vì mình là đứa phụ nữ bách hơp duy nhất nên nàng phải chào đón thống trị gia nghiệp lớn như thế.

Vốn mỗi người không coi trọng nàng vì nàng là nữ nhân lại còn trẻ tuổi như vậy, thậm chí còn có một số người có tâm trạng hả hê (vui sướng khi người gặp gỡ họa) chờ xem kịch vui, nhưng bộc lộ của nàng lại khá giỏi, không chỉ không làm ảnh hưởng tới việc sắm sửa của Mã Trường, mà trái ngược còn giúp cho nó giỏi hơn, khiến cho mỗi cá nhân không thể không phục bản lãnh của nàng.

tổng thể nhưng thứ này, tất cả công lao là do ngay từ lúc nhỏ tuổi nàng đã được dạy dỗ nghiêm khắc, năm này qua tháng nọ, nàng đã có đầy đủ tài năng để tiếp nhận gia nghiệp.

Đinh Mạt Mạt đợi một lúc lâu ở bên trên sườn lưng ngựa, con ngựa đen ở phía sau rốt cuộc cũng đuổi tới.

Nam tử thở hổn hển bên trên sườn lưng ngựa, thất bại dưới tay nàng, khuôn mặt chính trực ngăm đen có vẻ khó coi.

“Không công bằng!” Tưởng Kiệt Vũ la hét tới đỏ mặt tía tai, năm nay hắn hai mươi bảy tuổi, là nhị công tử của Tưởng gia kinh doanh hãng vải ở vùng ở kề bên.

Nghe hắn kháng nghị, Đinh Mạt nhíu mày liễu lại, mặt đẹp xẹt qua 1 chút khinh thường.

“Không vô tư ở đoạn nào? Lần trước ngươi nói con ngựa ở trong nhà ngươi bị bệnh, mới có thể thua ta, cho nên vừa qua trước hết ta đã khiến cho ngươi chọn ra một con ngựa từ trong chuồng ngựa của phòng ta, mà ta cũng không cưỡi “Truy nguyệt”, ngươi còn không phục cái gì?” Nàng hỏi Ngược lại.

Con ngựa yêu mến “Truy Nguyệt” trong miệng của nàng, có bước chân Nhất Nhật Thiên Lý (một ngày ngàn dậm), nếu như vừa mới rồi nàng cưỡi “Truy Nguyệt”, nhất định hắn có khả năng sẽ bị thua thảm hại hơn.

ví dụ đây là một cuộc tỷ thí vô tư, thế như hắn lại cảm thấy bất bình với công dụng này, có chút chẳng thể nào nổi.

“Ta…Cái đó…Còn ngựa này còn trẻ thực trạng không tốt, cơ bản là chạy không nhanh!” Tưởng Kiệt Vũ vẫn bịa ra một Nguyên Nhân.

Đinh Mạt Mạt vừa nghe được, trong lòng biết đc chuyện này cơ bản là nói dóc.

Nàng thân là chủ tử của mã trường, so với tình hình của ngựa còn không cụ thể sao? Con ngựa đen đam mỹ này cơ bản không có chút luận điểm nào, tình hình rất tốt!

“Được rồi, nếu ngươi thật sự cho rằng tình trạng của nó không cao, không bằng bọn họ đàm luận tọa kỵ (ngựa cưỡi), rồi lại so tài một chuyến nữa?” Đinh Mạt Mạt mở miệng kiến nghị.

Tưởng Kiệt Vũ nghe vậy sắc mặt cứng đờ, một chút bền vững cũng không tồn tại ở trong lòng.

Thấy hắn thật lâu cũng không lên tiếng, dĩ nhiên là sợ lại bại bên dưới tay nàng phải mất hết mặt mũi, Đinh Mạt Mạt cũng không phải là kẻ thích gây sự nên cũng không còn kiên quyết muốn đọ sức với hắn thêm 1 cuộc nữa.

Nàng nhún vai một cái, nói: “Không muốn thì coi như xong! Nếu chúng ta lại đọ sức thêm một cuộc nữa, mặc kệ hiệu quả thế nào, sau đây đừng cứ ba ngày hai bữa lại la hét đòi tỷ thí nữa đc không?”

Nàng cũng không hẳn là người tranh cường háo thắng, cũng không có nhiều hứng thú với tỷ thí, nếu không phải lúc trước Tưởng Kiệt Vũ tỷ thí với nàng còn đã thua rồi mà dường như không phục, la hét nói vì con ngựa yêu quý của hắn bị bệnh nên mới có thể thua, không ngừng kêu gào đòi cùng nàng “công bằng” phân cao thấp, nàng nghĩ thầm, nếu lại so đọ thêm 1 cuộc nữa hoàn toàn có thể khiến cho hắn từ nay sau này câm miệng lại, cũng Chưa hẳn Chưa hẳn là 1 chuyện xuất sắc, chính vì như thế mới đồng ý.

Tưởng Kiệt Vũ cắn răng, đối với tài cưỡi ngựa của bản thân mình lại bại bên dưới tay một nữ nhân thì xúc cảm sâu sắc đc không có chút ánh sáng trên mặt.

Miệng hắn chắc nịch nói: “Ta cũng không muốn so đọ với cùng 1 cô nương y hệt như nam nhân, cho mặc dù có thắng một giả nam nhân thì cũng không hề mê hoặc nữa!” (Melody: Eto.. “Giả nam nhân” Bên cạnh đó là có ý châm chọc chị này thì phải =.= Dường như ý nói chị nam nhân giả nữ nhân @_@ )

Giọng điệu hắn tràn trề giễu cợt ác ý, khiến Đinh Mạt Mạt không khỏi có chút giận.

“Giống như nam nhân thì thế nào? Dù sao cũng giỏi hơn kiên quyết muốn cùng người ta tỷ thí rồi lại thua không nổi( không chịu đồng ý thua cuộc), đó mới là y như nữ nhân!” Nàng nhịn không đc phản kháng và chê trách lại.

là người nào cả ngày kêu gào muốn tỷ thí với nàng, vào giờ đây không chỉ là không muốn thừa nhận mình thất bại, thậm chí còn ác ngôn( nói lời ác độc) với nàng, thật là 1 trong chút khí phách cũng không có!

Nếu nói phiên bản lãnh của nàng không hề thua kém nam nhân, nàng sẽ xem đó là 1 trong những câu mệnh danh, nhưng nếu nói nàng là 1 “giả nam nhân ” hoặc là “cô nương y hệt như nam nhân”, nàng không thể nào mừng đón đc.

phải ghi nhận, năng lực bắn tên cưỡi ngựa & tính sổ sách của nàng không chỉ có không thua kém nam nhân, chuyện cầm kỳ thi họa mà tiểu thư khuê cát cần được học, nàng light novel cũng không qua loa chút nào.

Mọi thứ này, tất cả đều giành riêng cho nàng đứa đàn bà duy nhất của Đinh gia.

“Mã Trường của Đinh gia” là do một tay tổ phụ của nàng sáng lập ở mấy chục năm ngoái, qua nhiều năm như thế, vẫn là mã trường rất nổi bật and phần đông ở một dãy Đông Bắc.

ban đầu vì sau khoản thời gian mẫu thân nàng sinh nàng, lại bị trọng thương vì Vì Sao ngoài ý muốn, dù rằng lúc ấy màu đỏ may mắn nhặt được một mạng trở về, nhưng mà lại không có cách nào rất có thể liên tiếp sinh con, mà phụ thân lại yêu mẫu thân nên không muốn nạp thiếp, chính vì như vậy nàng thân là con gái duy nhất, nên từ bé dại đã được dạy dỗ nghiêm khắc, thật may là nàng có tư chất mưu trí, chuyện gì cũng không hề làm khó đc nàng.

Nàng tốt lại chói mắt, nhất định là “Cái đinh trong mắt” của những nam nhân kia, dù làm thế nào để cho mặc dù là ai ai cũng không muốn mừng đón sự thật là mọi thứ của bản thân mình đều không bằng một cô nương.

“Ngươi…..Ngươi nói cái gì?”

Bị một cô nương châm chọc mình y hệt như nữ nhân, thoáng chốc sắc mặt của Tưởng Kiệt Vũ càng trở nên khó coi.

“Hừ, ngươi có cái gì tốt mà đắc ý? Thay vì tranh cường háo thắng ở khắp nơi, không bằng băn khoăn lo lắng cho chuyện chung thân đại sự của ngươi đi! Cũng đã mười tám tuổi rồi, vẫn tồn tại thiếu người hỏi thăm, không có ai chấp nhận theo đuổi ngươi!”

Đinh Mạt Mạt thân là chủ tử của “Mã Trường Đinh gia”, không chỉ có dung mạo xinh đẹp, lại có kĩ năng thao tác làm việc không thể khinh thường, giống hệt như ánh nắng mặt trời gay gắt khiến cho người ta không còn bỏ lỡ.

Vậy mà, chính bởi vì nàng thật sự tốt đến mức quá chói mắt, các nam nhân trong thành không ai dám theo đuổi nàng, chỉ sợ bị nàng vững vàng hạ thấp, càng sợ bị nàng tàn tệ mà cự tuyệt, đây chẳng phải là thể diện bị mất sạch, còn biến thành trò cười của mỗi cá nhân trong trà dư tửu hậu (thời gian rảnh rỗi) sao?”

Tưởng Kiệt Vũ nghĩ thầm, chuyện này cũng có thể khiến Đinh Mạt Mạt cảm nhận thấy giận dữ chứ? Không ngờ, Đinh Mạt Mạt nghe vậy chỉ cười nhạt một tiếng.

Chuyện này đối với tiểu thư khuê cát bình thường mà nói, chắc rằng là 1 nổi đau lớn, nhưng mà so với Đinh Mạt Mạt mà nói, căn bản chỉ là việc rất nhỏ và hờ hợt.

Nàng không chăm sóc mình chưa đc ai theo đuổi, cũng không chú ý toàn bộ bà mai đều gấp đến dậm chân nằm ở trong thành, có lẽ rằng vì những nam nhân sát bên nàng phần nhiều là người ngu ngốc có một chút khá khá nhưng vẫn không thể sử dụng được, chính vì vậy nàng đối với chuyện chung thân đại sự của mình không nóng nảy một chút nào.

Thay vì tùy tiện tìm một nam tử thông thường để phó thác cả đời, nàng thà rằng chuyên tâm vào việc buôn bán của mã trường mà phụ thân nàng đã để lại.

Đọc thêm thể loại truyện hài hước

Lại nói, nàng lòng tin nhân duyên là do trời định, chỉ việc thời cơ đến, duyên phận tới, như thế thì người trong mục tiêu kia nhất định sẽ có mặt trước mặt của nàng.

“Chuyện chung thân đại sự của ta không cần Tưởng công tử phải hao tâm tốn sức, trước tiên ngươi nên lo ngại là cô nương nhà nào sẽ nguyện ý gả cho ngươi đi!” Nàng nhìn hắn cười, mắt đẹp rạng ngời tỏa nắng.

“Ngươi nói cái gì?!” Sắc mặt Tưởng Kiệt Vũ lúc thì xanh, lúc thì trắng.

Hắn ái mộ Tô cô nương bán đậu hũ ở trong thành đã lâu, năm ngoái hắn nỗ lực lấy dũng khí để đi tới cửa cầu hôn, không ngờ lại bị lắc đầu, chuyện như vậy khiến cho phía trên mặt hắn đã không còn thấy đc ánh sáng, cũng làm hắn cảm thấy rất đau lòng.

Đinh Mạt Mạt nhún vai một cái, thật sự không muốn hao tổn vì hắn nữa.

“Ta còn có chuyện, trước xin lỗi vì không còn tiếp được, nhớ cưỡi con ngựa của ta trở về, nhưng nếu ngươi vừa lòng nó, thấy họ quen biết nhau lâu lăm như vậy, ta hoàn toàn có thể tính rẻ một chút cho ngươi!”

Nàng khẽ kéo dây cương, quát một tiếng, con ngựa màu nâu lập tức cất vó chạy như điên, cũng không lâu sau, lập tức Tưởng Kiệt Vũ gần như không nhìn thấy đc bóng dáng của nàng.

Đinh Mạt Mạt giục ngựa bay nhanh trong gió, tiếng gió gào thét bên tai như đang ngân xướng một bài hát sung sướng, sợi tóc bị gió thổi giống hệt như vũ công đang thỏa thích nhảy múa nằm ở trong gió.

Tùy Tiện chạy băng băng để cảm nhận sự vui mắt, khiến nàng không nhịn được phát ra một chuỗi tiếng cười như chuông bạc, đã sớm để những thứ không vui kia bay mất, trên bề mặt nàng chỉ từ niềm vui phấn khởi, quả thật đối với mặt trời lúc ban ngày còn tỏa nắng rực rỡ và mắt chói hơn!


Thân là chủ tử của “Mã Trường Đinh gia”, mã tường to như vậy nhưng một ngày phải có ít nhất một lần đi tuần tra, đó là quá trình thường ngày của Đinh Mạt Mạt.

Một thời buổi này, sau khoản thời gian nàng đi tuần tra hết mã trường, chợt hăng hái, cưỡi con ngựa “Truy Nguyệt” mà nàng yêu dấu chạy ra bên ngoài thành một chút.

Nàng một đường chạy về hướng rừng núi, lá cây ven đường, còn có gió mát khiến nàng không hề tạm dừng đc, lại liên tục cưỡi tới nhiều đoạn đường trong rừng.

cho đến lúc nàng đã thỏa thích rồi, mới ghìm cương ngữa để tạm dừng.

“Đứa bé ngoan, thể hiện bây giờ của ngươi rất tốt!” Nàng vừa ca tụng ở trong phần tọa kỵ vừa vuốt ve lông bờm màu trắng của con ngựa.

Con ngựa y như nghe hiểu lời của nàng, hí một tiếng nhẹ dịu, khiến nàng cười đến rất chi là sáng lạng.

“A, ngươi cũng thật sự thích chỗ này sao? Nơi này thật đẹp!” Đinh Mạt Mạt nhìn bao quát quanh, cong môi đỏ mộng lên một cách chân tình.

Vậy mà, khi ánh nhìn của nàng nhìn theo một con bươm bướm đang nhẹ nhàng bay múa, sau khoản thời gian lơ đãng liếc về phía bên dưới tàng cây của bụi hoa thì lập tức giật mình, nụ cươi bên môi cũng lập tức bặt tăm.

Nhảy hố truyện ngôn tình cao h tại đây.

“Đó là cái gì?”

Nàng ngờ vực nheo mắt lại, nhìn chằm chằm dấu vết gray clolor sẫm sát bên bụi hoa.

Nàng nhìn thấy có điểm y hệt như là….Vết máu? Thật sự là máu sao?

Đinh Mạt Mạt kinh nghi bất định (ngạc nhiên nghi ngờ) trong trái tim, định nhảy xuống sườn lưng ngựa, đi tới nhìn kỹ lưỡng hơn.
Chúc bạn đọc truyện Chinh Phu vui vẻ!

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *