0 Comments

Mĩ bạn nữ xinh tươi có không ít tiền x Nam nhân nhỏ dại đáng thương. Đây là câu truyện về nữ giới chủ yếu đại phú bà và người nhà nam thiết yếu thương nữ bao gồm như mạng

Trình làng truyện Anh nghe gió nam thổi

Tác giả: trà Trà Hảo Manh
Thể loại: Cưới trước yêu sau

Trích đoạn truyện Anh nghe gió nam thổi

So sở hữu lần trước trải qua thật mơ biển, lần này Văn da Ngộ nhanh chóng cảm nhận được kích thích sinh lý.

“Thả lỏng một ít.”

các giọt mồ hôi Mục Phách chưa xong xuôi rơi xuống bên dưới, rớt trên mi mắt Văn gia Ngộ. Cô chớp chớp mắt, thấy rõ đáy mắt hắn nhuốm đầy dục vọng. Hắn bây giờ mang hắn thường ngày một ít cũng khác biệt. Tầm thường Mục Phách thực thích mỉm cười, Hơn nữa cười cợt đến cực kỳ thẹn hậu sự, trò chuyện sở hữu cô cơ mà cũng hồng hồng lỗ tai. Cơ mà khi làm tình liền chuyển đổi, hắn cũng như biến thành một người trong gia đình khác, đem quyền căn bản tất cả ráng ở trong tay. Dù nuốm cũng không sao, hắn tuy thô bạo, cũng chưa quên chú ý cảm giác của cô.

Đêm nay là đêm tân hôn của bọn họ.

“Cậu cứ sử dụng sức một ít, chẳng sao đâu.” Văn da Ngộ cười tươi. “Tớ thích cậu thao tớ thật bạo gan.”

Tuy thấu hiểu tính tình cô chính trực, không cầm cố kỵ bất kể điều gì, nhưng khi nghe Văn gia Ngộ nói vắt, Mục Phách đang là ngẩn gia đình trong chốc lát. Hắn rũ mắt cười cợt nhẹ, hơi thở nhuốm màu tình dục đem theo chút ngại ngùng, đáp ứng: “Được.”

Say đó liền gặm sâu cho cổ tử cung cô.

“A…” gia Ngộ kêu ra tiếng, mồ hôi ròng ròng, body ửng màu hồng nhạt. Cô giơ chân khoanh chặt eo Mục Phách, vắt lấy tay hắn đưa đến trước ngực người nhà xoa xoa, “Nơi này này.”

Mục Phách nhéo chúng một loại, trơn trượt mềm mềm, hệt cũng như bơ cụ. Nhưng miếng bơ này ở bên trên lại chỉ một trái dâu tây đỏ thắm, hắn ngậm lấy chúng trong miệng, lại sử dụng đầu lưỡi khó mút lấy, khiến da Ngộ kích thích mang đến run cả đùi, nước ngày dần các, bao phủ côn thịt, lầy lội cả một vùng, cộng côn thịt đụng chạm chế biến phần đông tiếng bạch bạch đầy chất kích thích.

>> Xem thêm Ngôn tình cao h

(ờm, ai chưa hiểu mẫu dâu dâu có bơ chính là gì thì cứ cmt tui giải thích cho -.-)

gia Ngộ thực thoải mái, cả cơ thể cứ cũng như đang lửng lơ xung quanh biển lớn, cô bao bọc lấy đầu Mục Phách, gắt gao bọc lấy hắn thật chặt, “A… Thoải mái quá…”

“Sờ xuống dưới đi…” Mục Phách nói sở hữu cô.

Côn thịt nhiều lần đâm mang đến đỉnh, đem lối vào căng ra hết khuôn khổ, to gan lớn mật cắm vào nơi mềm mại mẫn cảm. Gia Ngộ bị thao mang lại hỗn độn mơ biển, đôi tay mềm mại hướng xuống bên dưới sờ soạng cơ vùng bụng của hắn, rồi chậm rãi dời đi, ngón tay rửa cọ khu vực liên kết giữa mọi người cũng như hắn, sờ sờ trứng dái, ngón tay trở qua trở lại xoa xoa, có vẻ cảm hứng được côn thịt trong khung người lại béo bổ xung vài phần.

“Cứng quá.”

“Không thì sao cậu thoải mái được?”

Mục Phách ngồi dậy, bẻ hai đùi da Ngộ sang mặt. Nơi bàn giao hợp lầy lội của hai người trong gia đình lộ ra trước mắt, hắn nhìn chú tâm cho tới khi yết hầu cử động khẩn trương, cần dùng sức đâm thật mạnh về bên trước, trực tiếp đem quy đầu cắm vào địa điểm sâu nhất trong khung người cô.

“A!”

da Ngộ sảng khoái đến mức phất tay lung tung, chưa kịp thu lại lực đạo nhưng mà còn lại bên trên vai Mục Phách vài vệt cào đỏ, cô chưa chịu được nhưng mà teo rút, hoa huyệt bởi vì cao trào mang lại cơ mà càng kẹp chặt, “Rút ra đi… Vẫn.. Đang tiểu mất…”

Mục Phách khom người xuống giáp lỗ tai cô, trong bóng đêm góc nhìn cũng như lang như sói: “Vậy thì tiểu ra đi…”

….

gia Ngộ tỉnh, khắp cơ thể nằm chính giữa giường Khủng, Mục Phách đắn đo đã từng đi nơi nào.

ăn mặc quần áo đã được đổi qua, bên trên thành viên nhẹ nhàng sảng khoái, cơ mà giữa hai chân lại bủn nhủn vô lực, chút sức lực lao động cũng không gồm, bên cạnh đó chưa tới mức buồn bã. Mục Phách kiềm chế sức chất lượng không quá tồi. Cô xuống giường, kéo rèm cửa, hướng về phía ánh mặt trời choạc nhà bạn, áo ngủ hơi xốc lên trên, lộ ra cái bụng nhỏ tuổi. Bụng bất thình lình kêu ra tiếng, da Ngộ bao gồm chút hơi đói bụng.

Lăn lộn điên cuồng về tối qua làm cô chưa rảnh ăn uống bữa khuya.

mở cửa buồng, mùi các loại thức ăn ngào ngạt từ bếp truyền ra, da Ngộ theo đó thông qua, nhận thấy Mục Phách đã bận tối mắt tối mũi.

Nghe được tiếng bước chân của cô ý, động tác bên trên tay Mục Phách đã không xong, hắn quay đầu lại, cười rạng rỡ như gió xuân: “Tỉnh rồi sao? Chúng tôi nấu cháo cùng trứng chơi xấu, tất cả làm bánh quẩy nữa.”

gia Ngộ Cách đến: “Cậu cũng biết làm bánh quẩy sao?”

Mục Phách vội bức tường ngăn bước đi cô cho gần: “Rất nóng. Đừng lại đây.”

gia Ngộ ngoan ngoãn dừng lại, ngại đứng mệt, cô liền ngồi xuống, giải pháp hắn một chặng nhưng chuyên chú xem hắn có tác dụng bánh quẩy.
Chúc quý bạn đọc đọc truyện vui vẻ!

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *