
Nhân vật nữ chính là Ngọc Hoài là teen girls có lợi, hiền lành, đem lòng yêu giám đốc của mình. Dù biết anh gồm nam giới năm tuổi, thê thiếp thì đã hết. Cơ mà cô sẽ một lòng yêu anh. Một ngày cô đồng ý kí vào tờ giấy kết hôn, sống bên dưới danh có nghĩa là phi tần anh mà lại ở Phương da là chưa danh chưa phận.
Ra mắt truyện yêu em khó khăn lắm hả anh?
Tác giả: Virgomeoconnho
Thể loại: ngôn tình ngược
Trích đoạn truyện yêu em khó khăn lắm hả anh
Đặng Ngọc Hoài, cô là thư kí của Phương Khánh Huy. Cô Từ lâu đang đem lòng yêu anh, biết anh sẽ chỉ một đứa đại trượng phu năm tuổi, còn thê thiếp anh đã hết vì tai nạn. Cơ mà cô sẽ chưa từ vứt tình ái đó. Cứ nuôi nó béo dần.
Rồi cho một ngày, anh bỗng hờ hững quăng mang đến cô một tờ giấy kết hôn, thốt ra câu nói đầy khinh miệt đối có cô.
” nhỏ bên tôi đề nghị một bà mẹ. Cô yêu bên tôi thì gật đầu đồng ý kí vào giấy kết hôn đi. Nhưng mà cô vẫn không danh không phận, lẳng lặng mà lại sống ở Phương da nhà bọn chúng tôi”
Cô lúc đó chẳng cân nhắc gì các. Đồng ý chấp thuận.
Hôn lễ cũng không tất cả doanh nghiệp, cô sau khi lấy anh thì không đủ phép mang lại công ty. Yên phận ở ngôi nhà cơ mà quan tâm quý ông anh.
~~~~~~~
vẫn một tuần trôi qua khi sống ở Phương da, trên bên dưới ai nấy phần đa chưa ưa cô, họ quan sát cô mang ánh nhìn khinh miệt, ghét bỏ.
dẫu vậy cô đa số bấm bụng đến qua.
Cô biết bọn họ chỉ bằng lòng thiếu phụ quá nỗ lực của anh có tác dụng nhỏ dâu cơ mà thôi. Còn cô thân phận thấp hèn chỉ đáng là gia đình bạn làm cho ở nhà chúng ta.
” Khánh Hào, con sao bên lấm cố kỉnh. Để bà bầu lau mang đến “
Thấy Khánh Hào chạy vào ngôi nhà. Mặt mày lấm đất, cô Call lại. Lấy chiếc khăn trong túi ra, định gửi lên lau mặt cho nhóc.
Liền bị nhóc gạt phắt đi. Ghét bỏ nói.
>>> Xem thêm truyện đam mỹ sủng h
” yêu cầu dì nhiệt tình sao? “
Hơi bi thảm lòng, nhưng lại sẽ gượng gạo mỉm cười, thanh âm yếu ớt chứa lên.
” Khánh Hào, nhỏ cần thiết call dì một tiếng người mẹ sao? “
” Dì sao là bà bầu tôi được. Dì đừng bao gồm vọng tưởng nữa. Nên nhớ chúng tôi hết sức ghét dì, vô cùng ghét khi dì gật đầu đồng ý lấy baba chúng tôi “
Khánh Hào dáng người nhỏ bé, khuân mặt to con dễ thương đỏ tưng bừng, hai mắt ánh lên tia căm ghét trừng thẳng vào cô.
Cô chỉ biết câm lặng. Là cô sai khi gật đầu lấy anh với muốn tượng trưng cô ấy- chị em của anh.
Khánh Hào, nhóc chả bận lòng mang đến cô, một bộ khinh ghét còn hiện hữu trong lòng nhóc. Nhanh chóng chạy vào buồng đóng cửa ngõ dòng rầm.
nhìn theo bóng hình nhỏ xíu của nhóc, cô cười cợt bi đát. Lẳng lặng bỏ chiếc khăn trở lại vào túi.
Xoay người vào căn bếp nấu bữa trưa.
~~~~~~
” Choảng “
Tô canh ấm hất thẳng vào chân cô. Vô cùng nóng, rộp rát, cô đau nhưng mà cắn chặt răng kìm nén nước mắt hỏng hóc.
” Cô chế biến mang đến heo ăn uống à “
bà bầu anh dữ hăng trợn mắt liếc cô, tay chỉ thẳng mặt cô nhưng mà quát.
Ngày nào cô cũng bị tác động cảnh chị em ông chồng mắng nhiếc, hành hạ. Mặc dầu vô cùng đau xót, cô đang cứ im lặng không hé răng nói một lời.
Khánh Hào ở kề bên cũng hất văng đĩa thực phẩm xuống đất. Nhóc đẩy ghế dứng dậy, kéo tay mẹ anh.
” Bà nội, chúng ta ra ko kể nạp năng lượng. Dì ta đúng là làm thức ăn dở tệ, cho heo còn chưa thèm “
lời nói quá thâm hiểm thốt ra từ đứa nhỏ tuổi năm tuổi có tác dụng cô bi tráng càng thêm bi ai.
cụ cự không nổi, mặc trộn nước mắt từ hốc mắt rơi ra ướt đẫm cả bộ mặt hốc hác.
ba anh hừ lạnh rồi loại bỏ đi theo bà mẹ anh cùng Khánh Hào.
Cúi đầu quan sát đôi chân đang đỏ tấy và phồng bỏng. Cô chỉ hơi nhíu mày, tìm ít thuốc mỡ thoa vào rồi lúi cúi dọn dẹp.
Đối mang cô sống bước này không khác gì âm ti dương gian. Nhưng lại cô đang bỏ ra công bố quyết định sai lầm như rứa thì tự các bạn gánh lấy hậu quả không trách cứ ai được.
~~~~
đến buổi tối mịt anh new trở về. Cô đã thức để nhưng chờ anh rồi đem ăn uống hâm ấm cho anh cần dùng bữa.
nhưng mà anh lại bất chấp cô. Chỉ tuỳ ý nói bên tôi chưa đói cơ mà một mạch quăng quật về buồng.
Cô gượng gạo, vươn tay dọn dẹp ăn uống hàng ngày, đuổi theo anh lên phòng.
quan sát anh sẽ sắp tới quần áo vào vali, cô rụt rè thông báo hỏi.
“Sáng mai anh đi làm việc à?”
” bên tôi đi đâu cần cô quản sao? Cần nhớ chúng tôi lấy cô về làm cho bà bầu con chúng tôi chứ chẳng phải bà bầu chúng tôi mà lại tra có hỏi “
Nói rồi anh dứt khoát đi rời khỏi buồng để lại cô ánh nhìn đượm buồn nhìn theo bóng lưng anh. Nước mắt chưa tự chủ mà lăn dài hai má.
Cô cả người dựa vào tường, vô lực mà trượt xuống từ từ.
Úp mặt vào đầu gối, cô nấc nghẹn ngào.
cảm giác của cô ấy hiện nay thật tồi tệ. Cô cảm giác người thân rất ngu ngốc. Vô cùng ngu ngốc trong mẫu mối tình mù quáng ấy.
Cô không thể nào dứt khóc, cứ để nước mắt giúp cô xoá tan đều buồn bực. Ngày mai cô lại yêu cầu đối diện mang hầu như thứ đáng sợ hơn cũng như nạm nữa.
chỉ cần có buổi đêm, cô mới dám khóc to một trận.
vày đang không ai thấy cô trông cỗ dạng thê thảm cầm này.
Chẳng ai chăm chú nước mắt cô mất dính từng giọt trong suốt.
Để bóng tối giúp cô xoa dịu nỗi đau về thể xác lẫn tinh thần.
Cô day xong xuôi khóc, tiếng khóc nghe hết sức thê lương như bao gồm cô đã gào thét.
Khóc mang lại tê chổ chính giữa liệt phế, khóc mang đến hết sạch công sức của con người, khóc đến nước mắt cạn kiệt cũng là lúc cô cảm cúm thiếp đi.
Trong mơ cô thấy các bạn chỉ một người trong gia đình ấm yên. Gia đình gần như cảm thương cô. Thật sự cô ao ước sống trong giấc mơ này, không mong muốn tỉnh giấc mà lại đối mặt sự thật tàn khốc.
Cô chẳng dạn dĩ nhưng mà đón nhận sự khổ cực này cho sự âu sầu khác. Vết sẹo cơ thể họ thi công đến cô dường như lành dẫu vậy về tinh thần thì sẽ chưa bao giờ.
nó sẽ khắc sâu vào một đoạn kí ức trong chổ chính giữa trí một. Từng chút từng chút nhưng mà dày vò cô nhớ đến.
Chúc độc giả truyện vui vẻ!