0 Comments

Năm tôi cũng như hắn tròn mười bảy tuổi, bên tôi ở lại còn hắn rời đi. Thanh xuân của tôi đẹp cũng như một tán cây không màu, tuy lung linh tuyệt đẹp dẫu vậy cả 2 số đông chưa thấu.

Giới thiệu truyện không gồm em thanh xuân của anh mãi mãi không trọn vẹn

Tác giả: Văn Hi
Thể loại: Ngôn tình

TRích đoạn truyện chưa gồm em thanh xuân của anh mãi mãi chưa trọn vẹn

Hồi đi học, Tề Minh siêu nổi tiếng yêu cầu nói chọn hắn siêu dễ dàng, cứ thấy đám đông hú hét ở chỗ nào là có hắn ở đấy. Bộ mặt tỉ lệ chuẩn chỉnh, thành tựu cứ như bị hách, lại đùa được bóng rổ, soccer, tennis, đi thi kéo violin giành giải nhất nhì thành phố…khiến biết bao teen girls kể già kể trẻ hoài hy vọng nhung nhớ không thôi…

Còn chúng tôi lại tất cả ngược lại, là một đứa “lưu manh giả danh chuyên môn thiết yếu hiệu”, thành tựu về mặt bởi chung là chưa thấp, mà lại so sở hữu hai thằng anh “con giời” cũng như Tề Minh hắn thì cần nói là thất bại xa.

thành viên gia đình lạ quan sát bên tôi ai ai cũng chỉ ra rằng ngoan hiền đảm đang này nọ, mà lại trù trừ rằng từ bé dại cho phệ tôi bị lão bố nhồi nhét một đống Tam Quốc, Thủy Hử… thành tựu chăm sóc thành một đứa bạn nữ cả ngày ấp ủ mộng anh hào trừ gian diệt bạo, bởi vì dân vì nước

Trường cấp 3 bên tôi học là một trường chuyên nhất nhì đô thị thành tựu khỏi nên bàn, điểm cao chon von mới thi vào được. Đầu năm, xếp lớp theo thành tựu cứ tính từ trên xuống rồi xếp vào lớp A,B,C,…Tôi may mắn vừa hay xếp nhất từ bên dưới lên lớp A.

các thành tích của tớ đa số năm phần đa không thấp, đi thi cũng đạt giải này nọ, lúc trước ngày thi nổi máu đòi đánh đòi chiến Game có anh trai, hắn một hai cũng đồng ý. Các kết quả đánh chiến cho nửa đêm mà lại bên tôi vẫn lose.

Sáng hôm sau ra con đường mắt nhắm mắt mở, dương thế là căn nhà phòng thi cũng là phòng nghỉ, làm cho được một nửa chúng tôi không chịu nổi đi hầu chu công đánh cờ. Thực nên cảm ơn bàn sinh hoạt nào ấy chạnh lòng từ bi điện thoại tư vấn tôi dậy nếu như không đừng nói lớp A, ô cửa lớp F luôn chuẩn bị sẵn sàng chào đón chúng tôi.

Thấy thành tích thi của tớ người nào cũng ngỡ ngàng, của cả lão tía lão chị em của tôi cũng chưa khác là mấy. Chỉ cần có Cảnh Thiên là biết lí vì, hắn cứ vỗ vai bên tôi cười cợt hả hê miệng không kết thúc lặp lại: “Cố chũm, cầm cố, vậy gắng…” chúng tôi lườm hắn thật chậm.

>> Đọc thêm Truyện sắc

chủ nhiệm lớp tôi chính là ông thầy vui tính một biện pháp lập dị, thay bởi tự tìm số ghế hay xếp chỗ theo thành tựu thì lão lại ao ước phát huy tinh thần với mọi người trong nhà hỗ trợ bạn học cần thả đứa xếp đầu là hắn “giúp đỡ” đứa xếp cuối là tôi đây, chi tiết nếu các kết quả không cải thiện thì cặp đấy buộc phải trực nhật một tháng. Như cố một bí quyết thốt nhiên hay đầy phũ phàng chúng tôi hóa thành mọi người cộng bàn của hắn

Kể ra tôi cũng tính là một đứa hòa đồng đon đả chủ động chào hỏi Ra mắt trước. Hắn chưa hổ danh là tủ lạnh ngàn năm trong truyền thuyết hết điện sẽ chưa sợ tan đá, vẻ mặt không bao giờ thay đổi đáp lời tôi thật ngắn gọn: “Tề Minh, xin chào.”

và cũng như cố kỉnh, chúng tôi cũng như hắn biến thành nhà bạn cộng bàn.

*************

Giờ thể dục, nhân danh người nhà cộng bàn chúng tôi lại hắn bình thường một tổ. Suốt ngày ru rú trong nhà dĩ nhiên tôi là một bé sâu lười vận chuyển, chạy bắt đầu được vài Cách lăn ra thở, bạn làm việc Tề chạy qua chạnh lòng tốt ném một câu: “Thầy đã ở ẩn dưới bạn”

bên tôi hoảng hồn co giò chạy như ma đuổi, cũng chần chừ gồm thầy hay không chúng tôi cứ nuốm chạy. Kết quả bên tôi đạt nhì lớp, chân cứ cũng như bị tháo ra lắp lại đi chưa nổi, nằm ườn ở sân chạy.

Thầy thể dục còn đến hỏi thăm chúng tôi nhiệt tình: “Thật không ngờ các kết quả của em tốt vắt, có muốn tham gia câu lạc bộ thể thao của trường không?”

Khóe miệng bên tôi teo rút, nhỏ người mẹ nó còn chẳng phải nhờ phúc của thầy sao?

Mãi vô cùng chậm sau này bên tôi nhớ lại hỏi gã: “Có nên lúc đấy anh lừa em không?”

Gã bình thản tự tin đáp: “Đúng là thầy dạy toán”

chúng tôi ngỡ ngàng, thì ra lúc đấy thầy dạy toán đi ngang, là gã lấy cớ chỉnh bên tôi.

*************

Hắn chúa kiệm lời, chúng tôi và hắn ngồi cạnh nhau cũng không nói mà hơn nữa được mấy câu. Mang đến giờ văn, tôi dựng sách lên đậy bên ngủ, quan sát sang hắn vẻ mặt cần thiết cầu xin “ thành viên canh cô dùm tớ nhé”

Hắn nghiêm túc chú ý bên tôi một lúc rồi đồng ý.

bên tôi là học sinh chuyên ban bỗng dưng, mặc dù vẫn hay đọc truyện tiểu thuyết này nọ, cơ mà trên lớp đang không thoát khỏi ma chưởng của thầy giáo cứ cho giờ văn là hẹn hò mang chu công.

May sao nhưng thi đầu vào trường chúng tôi là thi theo ban tự lựa chọn chưa thì kiên cố bên tôi sẽ cuốn gói sang trường khác học.

Hết giờ bị hắn hotline dậy, chúng tôi mắt nhắm mắt mở đi về ra đến cổng mới nhớ thành viên quên cặp, chạy vội vào lấy thì thấy bạn làm việc Tề đã gắng cặp chúng tôi đi ra vẻ bên nghiêm túc như sẽ giáo huấn bọn trẻ “Nếu giờ người thân mới lấy thì bảo vệ vẫn khóa cửa rồi”

chúng tôi gật gù cảm ơn hắn đầu thì cứ nghĩ có tác dụng sao để về được cho nhà, giờ đã trễ, đi bộ về thì chậm, đường xe buýt gần nhất cũng đi mất rồi, chính thức quyết định qua căn nhà xe đi nhờ Cảnh chủ yếu về cố gắng.

>> Đọc thêm list Cưới trước yêu sau

Lúc chúng tôi tính toán dứt thì Tề Minh đã đi được từ bao giờ. Bên tôi cũng chẳng lấy gì làm lạ, tính tình hắn vốn cầm, nếu mà lại hắn Chịu chờ bên tôi thì bắt đầu là lạ đấy

ai ngờ đến căn nhà xe lại gặp bạn làm việc Tề, còn duy nhất bạn nữ xinh xắn đứng đó cùng, quan sát kĩ thì ra lớp phó học tập lớp tôi. Ngửi thấy mùi gian tình máu tò mò nổi lên bên tôi chui vào cái cây rình xem.

Thì ra bạn làm việc đấy tỏ tình mang Tề Minh, còn bạn làm việc Tề của gia đình đang giữ nguyên một vẻ bên “ta đây bình ổn giữa chiếc đời vạn biến” đáp lại một câu thật phũ phàng “Bạn là…?”

bàn sinh hoạt Tề cũng thật là rất phẩm, học cùng với nhau bao lâu tên của bệnh nhân ta cũng không nhớ có tác dụng bạn học kia thẹn chín bên, bỏ chạy mất hút dạng.

tôi ấp ôm bụng nín cười “hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình” a, phiên bản thân phải thật bình tâm nhịn cảm thấy không được mỉm cười, mà lại ngay sau đó chúng tôi thật mỉm cười chưa nổi

Cảnh Thiên đi qua nhận thấy bên tôi nấp trong những vết bụi “Trễ vắt này rồi mày còn nghịch vùng tậu à?”

Lão này vững chắc cố gắng tinh con dơi, buổi tối cố gắng nhưng hắn còn chú ý ra.

chúng tôi đùa trò không cử động, chưa nói chưa có tác dụng gì, bạn làm việc Tề cũng chẳng chú ý cơ mà đi luôn

chúng tôi thở phào chui ra, chân bị muỗi đốt đến sưng vù. Cảnh Thiên quan sát chúng tôi lẩm bẩm lắc đầu thở dài “Haizz, khổ mấy đứa đơn phương”

bên tôi ngây ngô ra, mẫu What?

Sau ấy bên tôi bắt đầu biết thì ra gã sẽ biết chúng tôi nấp trong bụi cách đây không lâu, chúng tôi hỏi hắn “Anh có lúc nào biết em ở ấy mà giả bộ từ khước không?”

Hắn xoa đầu chúng tôi đáp “Anh chưa nỡ để em hiến máu người thân nuôi muỗi”

bên tôi cảm đụng.

Chúc Anh chị đọc truyện vui vẻ!

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *